Trong xã hội ngày nay thịnh hành một câu nói: “Vô gian bất thương” – nghĩa là không gian dối, không xấu xa thì không làm được thương nhân. Tất cả thương nhân đều gian, không gian xảo thì không kiếm được tiền. Còn có cách nói “vô thương bất gian”, ý nói rằng, không có thương nhân nào là không gian dối. Thế nhưng, câu nói này nguyên ban đầu không phải ý như vậy.
Trong tiếng Trung, chữ “gian” 奸 (nghĩa là gian xảo, kẻ ác) phát âm giống với chữ “tiêm” 尖 (nghĩa là đỉnh, ngọn), đều đọc là jiān. Nguyên ban đầu có câu nói là: “Vô tiêm bất thương”. “Vô tiêm bất thương” nghĩa là gì? Trong các quán ăn đều cúng thờ Thần tài, Quan Công được gọi là thần tài Võ, còn thần tài Văn tên là Triệu Công Minh. Thần tài Văn, Triệu Công Minh khi mới buôn bán thì bán lương thực, trước kia những người bán lương thực thường dùng những dụng cụ chứa như đấu và thăng để cân. Khi người ta trao đổi lương thực, bên trên có một miếng gạt, đổ vào đầy rồi thì gạt một cái, chỉ cần phẳng là được, không nhiều không ít, không có gạt thì dùng tay, lòng bàn tay gạt ngang qua. Có người giảo hoạt thì lòng bàn tay hơi hạ thấp một chút, số lượng liền ít đi. Người có đức sẽ cong mu bàn tay để nhọn lên trên một chút, để cho người mua được nhiều thêm chút. Triệu Công Minh khi bán lương thực đều đong thành có ngọn, ngày nay gọi là cân nhiều hơn. Thế nên mới gọi là “vô tiêm bất thương”, người thương nhân có phúc hậu, thành tín, thế thì người ta mới bằng lòng mua hàng của người ấy, đây chính là “vô tiêm bất thương”, người không đong đầy có ngọn thì không thể trở thành một thương nhân tốt.