Pages

Sunday, May 11, 2025

Phương pháp đuổi - ruồi, muỗi, kiến và gián



1- Sử dụng dưa chuột để đuổi ruồi và gián

Chỉ cần một quả dưa chuột : Có thể đuổi ruồi ra khỏi nhà. Nguyên nhân là do ruồi ghét mùi của dưa chuột.

Phương pháp : 

Bạn có thể đặt những lát dưa chuột gần các lối vào nhà, chẳng hạn như cửa ra vào và cửa sổ. Hay gần những nơi ruồi thích tụ tập, chẳng hạn như thùng đựng rác trong bếp.

Thursday, April 10, 2025

Tại sao? có người nhớ giấc mơ - có người quên giấc mơ

 Các nghiên cứu đang dần hé lộ lý do vì sao lại có giấc mơ, những người nào có thể nhớ giấc mơ tốt nhất, và cách cải thiện khả năng ghi nhớ giấc mơ.


(Ảnh: Shutterstock)

Người bình thường dành khoảng một phần ba cuộc đời để ngủ. Trong suốt quãng thời gian đó, tâm trí chúng ta tạo ra những thế giới hoàn toàn mới – có những giấc mơ rực rỡ, không thể quên; trong khi một số lại tan biến ngay khi ta vừa tỉnh dậy. Sẽ ra sao nếu bạn có thể tận dụng quãng thời gian bị mất ấy bằng cách nhớ nhiều giấc mơ hơn?

Từ lâu, các nhà khoa học đã bị cuốn hút bởi câu hỏi vì sao có người nhớ rõ từng chi tiết giấc mơ, trong khi người khác thì gần như không nhớ gì. Những nghiên cứu mới về lý do tại sao chúng ta mơ, ai nhớ giấc mơ hơn, và cách cải thiện trí nhớ giấc mơ đang dần làm sáng tỏ hiện tượng đầy bí ẩn này.

Monday, April 7, 2025

Cáo sa mạc Erwin Rommel: Vị Thống chế Phát-xít đặc biệt (P1)

 Khi nói đến Phát-xít Đức, người ta thường liên tưởng đến một đội quân giết chóc tàn bạo. Thế nhưng trong số các tướng lĩnh, vẫn có ít nhất một người đặc biệt, đó là Thống chế Erwin Rommel, người được xem là viên tướng tài ba bậc nhất của Đức với tàì dùng binh, lắm mưu mẹo. Ông là một vị tướng quả cảm, lại có tấm lòng hào hiệp, khoan dung, đối xử rất tốt với binh lính cũng như tù binh. Chính vì lẽ đó Thống chế Erwin Rommel nhận được sự tôn trọng, người Anh bái phục ông, người Mỹ xem ông là một lãnh đạo mẫu mực. Sau thế chiến ông vẫn được sự tôn vinh của người Đức cũng như quân Đồng minh.


Thống chế Erwin Rommel. (Ảnh: Ruffneck88/Wikipedia, German Federal Archives, CC BY-SA 4.0)

Xuất thân

Erwin Rommel sinh năm 1891 tại thị trấn Heidenheim cách Ulm khoảng 50 km, thuộc bang Württemberg. Cha ông là giáo sư, hiệu trưởng một trường trung học, ông nội cũng là nhà giáo, mẹ ông là con gái của quan chức cấp cao.

Wednesday, April 2, 2025

Sự thật về cách mạng Pháp và công xã Paris: Thù hận, tanh máu, tàn độc

 Ngày nay với rất nhiều người, cuộc cách mạng Pháp thường được nhắc đến như là một biểu tượng của tự do, với những khẩu hiệu nổi tiếng như “liberté, égalité, fraternité” (tự do, bình đẳng, bác ái), điều này xuất hiện cả trong giới sử học dòng chính vì cách nhìn tả hóa. Ở các quốc gia cộng sản, công xã Paris tiếp bước cuộc cách mạng Pháp cũng được nhắc đến như một hình mẫu của cách mạng vô sản. Tuy nhiên cả hai cuộc cách mạng này trên thực chất chất chứa đầy điên cuồng, thù hận và máu tanh, bản thân chúng được ý thức hệ cộng sản lấy làm hình mẫu, nhưng chúng không xứng trở thành một hình mẫu của thế giới, của lịch sử, lại càng không xứng trở thành biểu tượng của cái gọi là sự tự do.


Chiếc máy chém và cuộc cách mạng Pháp được ví như là mang địa ngục tới trần gian. Tranh “Triumph of the Guillotine” của Nicolas-Antoine Taunay mô tả chiếc máy chém dưới thời khủng bố ở Pháp. (Tranh: Wikipedia, Public Domain)

Cách mạng Pháp và mầm mống khủng bố

Cách mạng Pháp năm 1789 có ảnh hưởng rất lớn và rộng khắp. Nó không chỉ lật đổ chế độ quân chủ, đảo lộn trật tự xã hội truyền thống, mà còn khởi đầu một lớp quần chúng bạo động. Như Engels nói: “Cách mạng hiển nhiên là hình thức độc tài nhất; nó là hành động của nhóm người này cưỡng chế nhóm người khác tiếp thu ý chí của mình bằng súng, lưỡi lê, đại bác, tức là phương thức độc tài, nếu có; và nếu như đảng chiến thắng không muốn mất đi thành quả đấu tranh thì tất yếu phải duy trì quy tắc này bằng cách dùng vũ khí của nó mà tạo ra sự sợ hãi của kẻ phản kháng.” [1]

Đừng để lòng thù hận - ăn mòn tâm hồn chúng ta

 Vài ngày trước, tôi nhận được cuộc gọi từ một người bạn, một nhà phê bình văn học và nhà tiểu luận nổi tiếng, nói rằng cô ấy đã hết ý tưởng. Vòng tròn bạn bè của cô tại tiểu bang đảng Dân chủ này tràn ngập những lời lên án không ngừng đối với Tổng thống Hoa Kỳ Trump và những người ủng hộ ông, những người chiếm hơn một nửa dân số cả nước. Cô cho biết tình hình trước đây rất nghiêm trọng, nhưng trong 6 tuần qua, họ đã tăng âm lượng lên mức 11 hoặc hơn, vượt quá giới hạn, đến mức sụp đổ. Tình hình đã hoàn toàn mất kiểm soát, thậm chí nhiều người còn cảm thấy ghê tởm khi nhìn thấy lá cờ Hoa Kỳ.


Lòng thù hận sẽ khiến ác tính trong con người trỗi dậy. Tranh “Triumph of the Guillotine” của Nicolas-Antoine Taunay mô tả chiếc máy chém dưới thời khủng bố ở Pháp. (Tranh: Wikipedia, Public Domain)

Tôi hỏi: “Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế?”

Cô nói thẳng rằng lòng hận thù phải chấm dứt, nếu không nó sẽ làm tha hóa vĩnh viễn tâm hồn những người nuôi dưỡng nó và phá hủy hoàn toàn những gì còn sót lại của cộng đồng. Mọi người cần phải nhanh chóng thoát khỏi cơn nghiện hận thù.

Suy nghĩ của tôi lại quay về cuốn tiểu thuyết The Strange Case of Dr. Jekyll and Mr. Hyde (Những cuộc phiêu lưu của Bác sĩ Jekyll và Ngài Hyde) của Robert Louis Stevenson (1850-1894), tiểu thuyết gia vĩ đại người Anh thời Victoria. Đây là một câu chuyện nổi tiếng đã được chuyển thể lên màn ảnh nhiều lần, nhưng chưa có phiên bản phim nào có thể sánh bằng với cuốn sách. Chỉ sau một lần đọc, tôi đã hiểu được sự thật của vấn đề.

Saturday, March 29, 2025

Khi già - cách sống tốt nhất cho đến cuối đời chỉ nằm trong một chữ THUẬN


 “Không luyện đan, không ngồi thiền, đói thì ăn cơm, mệt thì ngủ”. Học được thuận thì có thể an hưởng tuổi già. (Nguồn ảnh: Adobe stock)

Khi về già cũng không phải là lúc cuộc đời đặt dấu chấm hết. Vậy đâu mới là cách sống tốt nhất khi chúng ta già đi?

Vương Quốc Duy viết: “Cuối cùng nhất thì thứ mà nhân gian không giữ được là sắc màu hoa lá sắp lìa cành”. Thời gian chầm chậm đi trước, nhân sinh nối bước theo sau. Chúng ta cùng nhau bước về phía trước, thấy qua sóng to gió lớn, cũng nếm trải nhiều khó khăn nơi thế gian, và giờ đều đã già rồi… 

Friday, March 28, 2025

Lịch sử chùa Diên Hựu – chùa Một Cột

 Chùa Một Cột vốn có tên là chùa Diên Hựu, nghĩa là “phúc lành lâu dài”. Chùa kỳ thực là một quần thể bao quanh điện thờ hình bông sen nở trên mặt nước (Liên Hoa Đài). Vì kiến trúc điện thờ quá đặc biệt và nổi bật, nên rất nhiều người vẫn gọi điện thờ Liên Hoa Đài là Chùa Một Cột. Chùa là một trong những ngôi chùa cổ kính và độc đáo nhất Việt Nam, nằm tại trung tâm thủ đô Hà Nội.

Liên Hoa Đài năm 1896. (Ảnh: Firmin André Salles, Wikipedia, Public domain)

Từ giấc mơ của nhà Vua đến chùa Diên Hựu

Vào thời thuộc Đường, ở vị trí chùa Một Cột ngày nay là hồ nước, giữa hồ nước có ngôi lầu ngọc, bên trong có cột đá với tượng Phật Quan Âm.

Đến thời vua Lý Thái Tông, là người tôn sùng Phật Pháp, Vua thường đến đây cầu nguyện. Năm 1049, nhà Vua mơ thấy Phật bà Quan Âm ngồi trên tòa sen đến rồi dắt Vua lên. Khi tỉnh dậy Vua kể lại giấc mơ này cho bầy tôi.

Tuesday, March 25, 2025

Không gian xảo không làm thương nhân – Câu nói bị hiểu lầm tai hại

 

Câu "Vô gian bất thương" đã bị hiểu lầm như thế nào?

Trong xã hội ngày nay thịnh hành một câu nói: “Vô gian bất thương” – nghĩa là không gian dối, không xấu xa thì không làm được thương nhân. Tất cả thương nhân đều gian, không gian xảo thì không kiếm được tiền. Còn có cách nói “vô thương bất gian”, ý nói rằng, không có thương nhân nào là không gian dối. Thế nhưng, câu nói này nguyên ban đầu không phải ý như vậy. 

Trong tiếng Trung, chữ “gian” 奸 (nghĩa là gian xảo, kẻ ác) phát âm giống với chữ “tiêm” 尖 (nghĩa là đỉnh, ngọn), đều đọc là jiān. Nguyên ban đầu có câu nói là: “Vô tiêm bất thương”. “Vô tiêm bất thương” nghĩa là gì? Trong các quán ăn đều cúng thờ Thần tài, Quan Công được gọi là thần tài Võ, còn thần tài Văn tên là Triệu Công Minh. Thần tài Văn, Triệu Công Minh khi mới buôn bán thì bán lương thực, trước kia những người bán lương thực thường dùng những dụng cụ chứa như đấu và thăng để cân. Khi người ta trao đổi lương thực, bên trên có một miếng gạt, đổ vào đầy rồi thì gạt một cái, chỉ cần phẳng là được, không nhiều không ít, không có gạt thì dùng tay, lòng bàn tay gạt ngang qua. Có người giảo hoạt thì lòng bàn tay hơi hạ thấp một chút, số lượng liền ít đi. Người có đức sẽ cong mu bàn tay để nhọn lên trên một chút, để cho người mua được nhiều thêm chút. Triệu Công Minh khi bán lương thực đều đong thành có ngọn, ngày nay gọi là cân nhiều hơn. Thế nên mới gọi là “vô tiêm bất thương”, người thương nhân có phúc hậu, thành tín, thế thì người ta mới bằng lòng mua hàng của người ấy, đây chính là “vô tiêm bất thương”, người không đong đầy có ngọn thì không thể trở thành một thương nhân tốt.